Trong nội dung loạt bài về “Ngoại cảm hay thủ thuật thôi miên”, một số nhà ngoại cảm như Thiếu tướng Nguyễn Chu Phác, Nguyễn Khắc Bảy, Nguyễn Đức Phụng… đã đặt ra một số câu hỏi xung quanh những phát biểu của Th.S Nguyễn Mạnh Quân khi ông lý giải về phương pháp áp vong. Từ CHLB Đức, Th.S Quân đã gửi thư trả lời cụ thể những câu hỏi này.
Th.S Quân cho rằng, muốn làm sáng tỏ mọi vấn đề và để cuộc tranh luận này đến hồi phân giải, cần phải giám định ADN tất cả những hài cốt mà nhà ngoại cảm tìm được.
Thư gửi Thiếu tướng Nguyễn Chu Phác
Thưa Thiếu tướng! Khả năng ngoại cảm của con người không những là có thật mà còn là rất nhiều, nhưng chúng ta chưa tìm ra được nguyên tắc để có thể phát huy được nó, nếu có chăng chỉ là nhất thời và tuyệt đối không liên quan đến tâm linh!
Chính vì quan điểm và tư duy mở này mà tôi vẫn luôn góp ý cho những người đã từng hỏi tôi về việc tìm mộ bằng ngoại cảm là: Nếu mọi người tin thì hãy cứ làm theo cách đó, vì đó cũng là một cách mà đứng ở góc độ nào cũng đều có những ý nghĩa tích cực nhất định. Nhưng phải đến những nơi có các nhà khoa học trực tiếp điều hành, vì nếu mọi người vào trạng thái của vô thức mà không hiểu được nguyên tắc làm việc và phản ứng của bộ não thì không khác gì cho “trẻ con chơi lựu đạn”. Đồng thời phải kết hợp với các phương pháp khác như kết hợp với Bộ Quốc phòng… để tìm hiểu rõ hơn về hồ sơ liệt sĩ và những sơ đồ, vị trí mà các liệt sĩ trước đây đã tham gia tấn công hoặc phòng thủ trong các trận đánh… Dù là tìm bằng phương pháp gì thì khi tìm được cũng cần phải kiểm tra lại bằng cách giám định ADN chứ không được chỉ mang về bằng đức tin. Riêng tôi, ngay đến lúc này vẫn khẳng định và bảo lưu ý kiến là tỉ lệ chính xác của việc tìm mộ bằng ngoại cảm là rất thấp!
Tôi không phủ nhận khả năng ngoại cảm vì con người còn tới hơn 90% khả năng chưa được sử dụng. Nhưng tôi cũng không bao giờ đồng tình việc không được kiểm tra lại bằng cách thử gene. Càng là cơ quan nghiên cứu thì ta càng phải cần làm điều đó. Kết quả nghiên cứu không phải là kết quả của việc “đoán hoặc là tin” hoặc tìm cách làm hài lòng người khác, hay hài lòng cho chính chúng ta, mà phải là sự khẳng định! Càng vì cộng đồng, càng vì các gia đình liệt sĩ tôi càng không ủng hộ quan điểm không thử gene và tôi vẫn đề nghị là việc này nên làm và cần phải làm, vì nếu không kiểm tra lại thì hiệu ứng tâm lý và hệ lụy của nó có thể sẽ kéo dài tới tận nhiều thế hệ sau, vì đây lại là đức tin vào thế giới tâm linh của tất cả chúng ta.
Chính vì vậy mà tôi không bao giờ có ý phản đối việc nghiên cứu của Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người như một số độc giả nhầm tưởng. Thậm chí hồi tháng 8/2010, khi tôi về Việt Nam, lúc đầu tôi đã có ý định kết hợp với trung tâm để nghiên cứu, mặc dù đã gọi điện trước để đặt lịch hẹn nhưng đoàn chúng tôi vẫn không gặp được GS Phan Anh vì GS đang đi công tác bên Mỹ và cũng tiếc là chúng tôi cũng không gặp được Thiếu tướng, mà chỉ gặp một số vị đại diện khác của trung tâm. Cũng trong cuộc nói chuyện đầu tiên ấy ông Nguyễn Phúc Giác Hải, đại diện của trung tâm có nói với đoàn chúng tôi là: “Thôi miên thì chúng tôi đang rất cần, nhưng không phải cần cho lĩnh vực sức khỏe mà là rất cần để phục vụ cho công tác nghiên cứu tâm linh, còn để phục vụ cho sức khỏe thì chúng tôi đã có nhiều rồi, ví dụ như: cảm xạ học, nhân điện, thiền, yoga v.v…”.
Quan điểm này của trung tâm đã không trùng với quan điểm riêng và mục đích nghiên cứu của chúng tôi, vì chúng tôi có dự định nghiên cứu và đưa “Thôi miên y khoa” vào ứng dụng để nâng cao sức khỏe của cộng đồng. Chính vì vậy mà vấn đề sức khỏe và hạnh phúc của cộng đồng được chúng tôi quan tâm hàng đầu trong việc nghiên cứu và ứng dụng. Về lĩnh vực tâm linh chúng tôi nhường lại cho các nhà nghiên cứu khác. Chính vì thế mà chúng tôi không quay trở lại trung tâm để làm mọi thủ tục tiếp theo nữa, chứ chúng tôi hoàn toàn không phản đối vấn đề nghiên cứu của Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người. Chúng tôi cũng không có ý phản bác nghiên cứu khả năng ngoại cảm vì nghiên cứu và ứng dụng hiệu ứng thôi miên cũng một phần chính là nghiên cứu nhằm tìm cách để kích hoạt, duy trì và sử dụng những khả năng đang còn tiềm ẩn này của con người.
Tôi vẫn bảo lưu ý kiến đề xuất của tôi, đó là tôi đề nghị Thiếu tướng và lãnh đạo Trung tâm Nghiên cứu tiềm năng con người là trong thời gian tiếp theo hãy cho kiểm tra ADN để khẳng định độ chính xác và đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho cả phần tâm linh và phần tâm lý cho các gia đình liệt sĩ sau này. Theo tôi hiểu thì việc nghiên cứu của Thiếu tướng và các vị lãnh đạo của trung tâm cũng vì khoa học của nước nhà và vì cộng đồng mà không hề có phần cá nhân trong đó và đây cũng là điều mà cá nhân tôi cũng rất kính trọng.
Thư gửi ông Trần Đức Thịnh
Đúng như ông Trần Đức Thịnh đã nói là “thôi miên không phải là trò chơi, nó có thể rất nguy hiểm…”, bởi vậy mà tôi đã nói những khả năng dẫn đến những việc rối loạn tâm lý, bị bệnh tâm thần, đa nhân cách, thậm chí có thể chết người và chết nhiều người một lúc nếu không biết cách để đề phòng khi đi tham gia áp vong. Để có thể thực hiện được việc áp vong, không quan trọng là vong thật hay vong giả, nhưng bắt buộc tần số não của người đó phải hạ, có nghĩa là phải vào được trạng thái vô thức, tức trạng thái thôi miên thì kể cả có vong thật hay giả mới có thể nhập được, (rất tiếc là đến lúc này nhưng ngay cả ông vẫn chưa hiểu ra được điều đó thì làm gì còn ai biết được…) mà như vậy thì trước hết chúng ta cần biết nhu cầu cần tiêu thụ đường lúc đó của bộ não là bao nhiêu, tại sao?
Bộ não của con người có trọng lượng bằng khoảng 2% trọng lượng cơ thể, nhưng lúc bình thường cũng đã cần phải tiêu thụ khoảng 40% lượng đường mà cơ thể chúng ta cần, vậy trong trạng thái gọi là vong đang nhập kia thì bộ não chúng ta cần phải tiêu thụ bao nhiêu và tại sao? Điều gì có thể xảy ra lúc đó đối với những người có vấn đề về bệnh đường trong cơ thể? Huyết áp của cơ thể và nhịp tim lúc ấy sẽ như thế nào? Điều gì có thể xảy ra cho những người bị tim, mạch lúc đó? Những lời nói hoặc những suy nghĩ nào sẽ được tác động hoặc bị ức chế như thế nào trong hệ thần kinh và bộ não của con người? Điều gì sẽ xảy ra sau đó cho những người có tâm lý thụ động? Bằng những câu nói nào thì người ta sẽ để cho vong vào và ra an toàn mà không có hiện tượng nhập đi, nhập lại hay thậm chí là vong không ra? Tại sao trong lúc gọi là vong đang nhập ấy các cơ của vùng mặt lại hay bị co thắt, méo đi, mồm miệng trệu trạo, thậm chí cả cơ thể lên cơn co giật như vậy?
Và cũng chính vì đã không biết những nguyên tắc gọi là rất sơ bộ này nên những biểu hiện bệnh lý như: ảo thanh, ảo giác, ảo vọng, ảo tưởng, tâm thần, điên loạn, thậm chí chết người đã xảy ra và nếu không cẩn thận sẽ vẫn tiếp tục xảy ra và thậm chí sẽ rất trầm trọng! Bởi bộ não và thần kinh của con người hoàn toàn không phải được hình thành bằng thép và kim loại. Người ta có thể sử dụng trạng thái thôi miên và phương pháp thôi miên cổ điển, để trợ giúp cho một hoặc nhiều người có thể tiếp xúc với các cõi giới khác (hiện tượng áp vong) hay quay lại với ký ức quá khứ của họ, thậm chí đến tận những nhiều kiếp trước để tìm hiểu những nguyên nhân gây bệnh, hoặc tìm và tháo gỡ những nguyên nhân gây cản trở cho cuộc sống kiếp này… (Thôi miên y khoa chỉ đưa quay lại cho tới lúc ngày đầu tiên vào bụng mẹ, còn đi về cái gọi là kiếp trước nếu mọi người tin thì đó là thôi miên cổ điển, vì cho đến bây giờ khoa học vẫn hoàn toàn không công nhận là có kiếp sống trước…).
Th.s Nguyễn Mạnh Quân đang thôi miên trị liệu cho bệnh nhân
Tất cả những chuyện này cũng chỉ là những hiện tượng để nghiên cứu chứ chưa phải là những kết quả khoa học để các nhà khoa học khẳng định là có kiếp trước. Nhưng cũng bởi vì tôi luôn dẫn người ta quay lại những ký ức của tiền kiếp khi họ tin, cũng vì thế mà không thể nói là cá nhân tôi không tin vào thế giới tâm linh được và cũng chính bởi vậy mà tuy tôi không nói rằng, tôi đã có kinh nghiệm nghiên cứu về tâm linh nhiều nhưng dẫn người khác về ký ức của tiền kiếp thì tôi và tất cả mọi người đã học và nghiên cứu về thôi miên lại hoàn toàn có thể thực hiện một cách dễ dàng, còn riêng với tôi thì việc này xảy ra thường xuyên vì đó cũng là những việc mà chúng tôi đang nghiên cứu!
Xin trả lời ý kiến của ông Nguyễn Đức Phụng và ông Nguyễn Khắc Bảy. Tôi không có ý định sử dụng trạng thái và hiệu ứng của thôi miên để tham gia trong việc tìm mộ. Tôi đã phát biểu quan điểm của tôi rất rõ là tôi đã hoàn toàn vì sức khỏe và sự an toàn thực sự cho cộng đồng và đặc biệt là các gia đình liệt sĩ, nên tôi đã đưa ra chính kiến (tôi có nhiều đơn thư nhờ giúp đỡ để kết hợp chữa giúp các biểu hiện bệnh lý tâm thần, những biểu hiện đa nhân cách… do đi áp vong và hầu đồng…). Còn việc đảm bảo không ảnh hưởng tới uy tín của “những nhà ngoại cảm chân chính” thì rất dễ, bởi cứ thử ADN nếu tỉ lệ liên tục đạt được 50% thì tôi nghĩ rằng không ai có thể làm mất uy tín của những nhà ngoại cảm được. Hơn nữa, đã là nghiên cứu để làm đề tài khoa học thì không những nên và cần phải thử gene mà đúng ra còn là bị bắt buộc liên tục kiểm chứng, cho đến khi hoàn thành đề tài hoặc dự án đó!
Việc làm của các nhà ngoại cảm nếu đúng là vì cộng đồng thì chỉ cần từ 1 đến 2% chính xác cũng rất đáng được kính trọng và phải nghiên cứu và tìm cách phát huy khả năng đặc biệt này. Nhưng nếu ta tìm không đúng mà lại khẳng định là đúng thì rất nguy hiểm! Việc này không tốt cho cả nhà ngoại cảm, không tốt cho cả thế giới tâm linh và không tốt cho cả gia chủ, thân nhân của các liệt sĩ. Để tránh việc này chỉ có phương pháp duy nhất và rất đơn giản đó là giám định ADN.
Riêng về câu hỏi của quý vị là: “Với Ban Ngoại cảm từ xa thì kể từ năm 2000 tới nay đã tìm được 73.000 ngôi mộ. Trong đó đã đem ngẫu nhiên 7 bộ hài cốt của liệt sĩ và 5 bộ hài cốt của gia tiên đi giám định ADN thì cho kết quả đúng 100%. Ông Quân lý giải thế nào về độ chính xác này?”. Nếu đúng là 73.000 ngôi mộ mà đã thử “ngẫu nhiên” 12 ngôi thì tôi chúc mừng ông! Con số đó và tỉ lệ thử ADN mà ông gọi là ngẫu nhiên ấy không những không thuyết phục được tôi, mà còn là con số tôi cho là thật đáng sợ! Tôi sẽ thật sự kính nể nếu ông nói rằng, thời gian tới ông sẽ tiến hành kiểm nghiệm qua việc thử ADN mỗi khi tìm được mộ và ông tin (tôi chỉ cần ông tin thật là đủ) tỉ lệ sẽ là 30%. Không những vậy mà cả tôi, cả dân tộc Việt Nam và cả thế giới sẽ kính cẩn nghiêng mình kính nể nếu tỉ lệ chính xác của khả năng ngoại cảm là 30%. Nếu thật là như vậy thì đó là niềm vui của cả loài người, bởi đó là báo hiệu sự tiến hóa vượt bậc của loài người. Nếu đúng như điều ông khẳng định về sự chính xác “ngẫu nhiên” 100% này thì chắc chắn các anh, các chị đang phải làm trong lĩnh vực điều tra hình sự của các chuyên án và đặc biệt là trọng án của Bộ Công an đã không phải vất vả, khổ cực ngày đêm mà nhiều khi vẫn còn bị bế tắc hoàn toàn như bây giờ.
Theo Vũ Minh Tiến – PetroTimes
VTV3 – Ngôn ngữ cơ thể trong giao tiếp, đàm phán và kinh doanh